Giá Y Đỏ Trên Cành Cây Cô Đơn - Quỷ Cố Sự Tác giả: Đinh Thập Tam. 0/10. 5 Chương. Nhân Duyên Màu Xanh Lá - Đinh Thập Tam. 0/10. Về đầu trang; tamlinh247.net - Nơi tổng hợp những câu chuyện tâm linh, truyện ma có thật trong đời sống của các tác giả Việt Nam.
Nghe truyện Quỷ Y Quận Vương Phi của tác giả Ngô Tiếu Tiếu, giọng đọc hay, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. ngươi là đồ tiểu nhân, lang tâm cẩu phế, vong ân phụ nghĩa, tỷ không thu thập ngươi sẽ không mang họ Vân."Hoa vương yến, khiến hắn nhận ra nàng, cũng
Summary. Vì chỉ là một bác sĩ chuyên khoa, Jisoo Han, sinh viên năm 3 phẫu thuật tổng quát, đã qua đời. Đó có phải là một thiên thần, ác quỷ hay một hệ thống nào đó không xác định của thế giới? Vì những việc làm tốt của mình, anh ấy đã có cơ hội sống lại. Nhưng anh
Cụ thể, "Biển quỷ" (tam giác bên phải) nằm cách bờ biển phía nam của thủ đô Tokyo, Nhật Bản 100 km. Vùng biển nguy hiểm này nằm đối xứng với "tam giác quỷ" Bermuda (tam giác bên trái)."Biển quỷ" là khu vực được tạo thành giữa Nhật Bản, quần đảo Bonin và một phần lớn của biển Philippiness.
Nhưng lúc này Mai lão lại vượt lên trước đứng ra nói: "Liền núi cốc chủ, tiểu tử này đối Quỷ Cốc Y Tiên cùng Quỷ Môn Thập Tam Châm bất kính, vậy liền để ta tới thi triển ta Mai gia đắc ý nhất Lạc Vũ Tam Thập Lục Châm, giáo huấn một chút tiểu tử này, cho hắn biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân
Nên biết Chú này có đủ Đại Uy Lực. Thập Nhất Diện Thần Chú Tâm của Thiên Thủ Thiên Nhãn Quán Thế Âm Bồ Tát Hay Chú Đại Bi Tây Tạng. Vì Thế nếu có kẻ trai lành.người nữ thiện tĩnh tín muốn thọ trì , đọc tụng Thần Chú này cần phải cung kính, chí tâm , cột buộc
8ie3. Rốt cuộc Lăng Giáng Hồng cũng hiểu vì sao ngày đó, Dịch Dung nói với mình là không tìm thấy thi thể của Sở Hàn Hiền cùng Nguyên Tú. Nàng không rõ vì sao Thương Trưng Vũ hận hai người này như vậy. "Phi nhi!" Lăng Giáng Hồng đưa tay đỡ lấy thân thể lay động sắp té xỉu của Sở Phi. Tại sao đột nhiên lại như vậy? "Giáng Hồng, ngực ta khó chịu." Sắc mặt Sở Phi tái nhợt, hô hấp dồn dập. "Ngươi làm sao vậy?" Lăng Giáng Hồng cũng thay đổi sắc mặt, khẩn trương hỏi, có phải bởi vì chuyện của Sở Hàn Hiền kích thích đến Sở Phi chăng? Sở Phi là quỷ y, làm sao có thể không cẩn thận khống chế không tốt dòng suy nghĩ của mình như vậy? "Độc... phát độc rồi..." "Thập Tam?" "Ân..." Sở Phi mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, phun đến một thân Lăng Giáng Hồng đều là máu. "Phi nhi!" Lăng Giáng Hồng nóng nảy, quay đầu tức giận trừng mắt vài người kia, "Đều lập tức cút cho ta!" Mấy người Nguyên Thanh giống được đặc xá, sợ Lăng Giáng Hồng đổi ý, ngay cả binh khí cũng không muốn liền bỏ chạy. Lăng Giáng Hồng nhìn thoáng qua, cũng không lo lắng thả bọn hắn thoát sẽ sinh chuyện ngoài ý muốn. Hạch Tội Ngay tiêu cục, của cải lớn như vậy đều ở nơi này, 'bào đắc liễu hòa thượng bào bất liễu miếu'*. Trước mắt đối với Lăng Giáng Hồng mà nói, quan trọng nhất chính là trong cơ thể Sở Phi bởi vì Lưu Thụ Doanh mà lưu lại kỳ độc Thập Tam, lại đang phát độc.* bào đắc liễu hòa thượng bào bất liễu miếu chạy khỏi hòa thượng không chạy khỏi miếu Lúc lần đầu nghe được trong cơ thể Sở Phi có chất độc này nàng có chút lơ đểnh, dù sao nhiều năm như vậy, Sở Phi cũng chưa có chuyện. Nàng nhớ rõ Sở Phi nói qua tám chữ kia Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó giải. Lăng Giáng Hồng đang muốn ôm Sở Phi vào thành nghĩ biện pháp cứu chữa, thì bị hai nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mắt ngăn lại. Lăng Giáng Hồng lộ vẻ bối rối, đánh giá hai nữ tử trước mắt nói "Các ngươi là ai, vì sao vô cớ cản đường ta đang đi?" "A..." Một nữ tử tư sắc xinh đẹp hướng Lăng Giáng Hồng cười xấu xa, "Thiếu cung chủ Minh Phượng cung Lăng Giáng Hồng, không đúng, hẳn là cung chủ đương nhiệm. Trăm nghe không bằng mắt thấy, danh bất hư truyền, nhìn ngươi vừa rồi ra tay bình tĩnh quyết đoán, ngay cả ta đều bội phục." "Lăng cô nương, chúng ta là môn hạ đệ tử của Quỷ Y môn. Ta là Thanh Đại, nàng là Mộc Hương. Chúng ta đi, chỉ là vì tìm chưởng môn Quỷ Y môn của chúng ta." Một người khác nhìn qua văn nhược yếu ớt, nhưng dung nhan tuyệt mỹ, quanh thân tản ra hơi thở lãnh mạc, nói chuyện với Lăng Giáng Hồng cũng là khách khí khó có được. "Mộc Hương?" Lăng Giáng Hồng mắt liếc đối phương. Nàng chính là sư tỷ mà Sở Phi đã đề cập qua? "Ha ha! Ngươi hỏi như vậy, tất nhiên là Thập Tam đã nói với ngươi về ta. Tiểu sư muội của ta thật sự là rất đáng yêu!" Mộc Hương đưa tay thân thiết muốn kéo Sở Phi ở trong lòng Lăng Giáng Hồng qua.
"Ngoan..." Sắc mặt của Huyền Minh dịu đi. "Lần này ta rời đi, thầm nghĩ tìm một chỗ hẻo lánh bình yên mà sống, ngày sau sợ là không có cơ hội gặp lại. Phi nhi, lịch duyệt* của con còn thấp, ở lại Minh Phượng cung nơi thị phi này, ta sợ ngày sau con sẽ chịu khổ. Con vẫn là nên sớm rời đi, huống hồ y thuật của con, cũng cần đi ra ngoài lịch lãm một phen mới tốt, lý luận suông chỉ sợ vĩnh viễn không có tiến bộ..."* lịch duyệt = lịch lãm sự hiểu biết và kinh nghiệm trong việc đối nhân sử thế do từng trãi mà có được "Sư phụ... Nhưng con luyến tiếc nơi này, luyến tiếc Giáng Hồng, luyến tiếc Dịch Dung tỷ tỷ các nàng..." "Lấy tuổi của con hiện tại đi ra ngoài cũng còn sớm. Chờ ta đi rồi, con lại ở nơi này chờ đợi thêm một hai năm đi. Hảo hảo luyện võ công và y thuật ta đã dạy con. Phi nhi, thế tục hiểm ác, vi sư lo lắng nhất đó là con không bảo vệ được mình." "Sư phụ, đồ nhi sẽ bảo vệ tốt chính mình... Con biết người nào đối tốt với con, người nào đối với con không tốt..." Sở Phi lay lay tay nói. Nàng lúc còn rất nhỏ, liền tham kiến ác nhân trông như thế nào mà khi dễ nàng. Còn có những người tốt ở Minh Phượng cung này thiệt tình đối đãi nàng. "Cũng thế, con đường của con, cũng phải chính con đi, Phi nhi, vi sư có một phong thơ, con lưu trữ đi, lúc rời đi Minh Phượng cung thì mở ra... Phi nhi, môn hạ đệ tử của Quỷ Y môn ta, lúc nhập môn phái đều phải sửa lại tính danh nguyên bản của mình, dùng tên mới hành tẩu giang hồ, tình huống của con đặc thù, ngày đó ta không có cách nào khác thủ tên mới cho con. Hôm nay, con thủ một cái tên đi, hành tẩu giang hồ, không thể thời khắc đều bại lộ tên khai sinh của mình, nhất là vu y, hiểu chưa?" "Ân... vậy con đây gọi là gì?" "Quỷ Y môn, từ trước dùng tên dược liệu thích hợp với tính nết của chính mình mà thủ tên, giống như ta, Huyền Minh đó là một vị thuốc tốt. Tính lãnh, trị tâm nóng buồn bực, đó là bởi vì ta biết chính mình tính khí nóng nảy, không thể cảnh thị chính mình. Phi nhi, con thì sao? Thích vị thuốc thế nào?" Sở Phi lấy quỷ môn hạ cất giấu từ trong lòng ra "Con không biết, tùy ý lấy cho mình một cái đi." Sở Phi lẩm nhẩm trang sách, ai ngờ tay run lên, trực tiếp nhìn tới trang cuối cùng, trên đó viết Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó giải. "Sư phụ, con gọi là Thập Tam đi, con cùng số này rất có duyên phận, hai tuyệt kỷ của Quỷ môn hạ đều cùng Thập Tam có quan hệ, con lại là chưởng môn thứ mười ba." Sở Phi cười nói. "Phi nhi..." Huyền Minh cười khổ, cảm thấy đau đầu, Thập Tam là một loại kịch độc, trên đời không có giải dược, độc này bị viết ở trang cuối cùng của Quỷ môn hạ, chỉ có tám chữ, Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó giải. Chẳng lẽ thật sự là thiên ý? "Sư phụ tên này không tốt sao? Sau này, con chính là Quỷ Y Thập Tam?" Sở Phi hỏi. "Phi nhi, con cũng biết trong Thiên Can Địa Chi, đơn vị lớn nhất cũng mới có Thập nhị, là đó toàn bộ trên sách... trên cơ sở mà tính được, Thập Tam này, đó là một loại ngoại lệ mà người tính toán không nên độc khó giải cũng gọi là Thập Tam, nó là một con số không rõ, con làm sao tự chịu khổ?"
Tên truyện Quỷ y Thập Tam Tác giả Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt Editor ZoeYasu Số chương 115 chương + 1 phiên ngoại Tình trạng Đã edit hoàn Review Giới thiệu nhân vật Sở Phi - Quỷ y Thập Tam, chưởng môn Quỷ y môn. Lăng Giáng Hồng - Cung chủ Minh Phượng cung. Tóm tắt nội dung 1 Bạn A nuôi bạn B lớn xong bạn A đem bạn B đi bán, chưởng bạn B 2 cái dập hết lục phũ ngũ tạng luôn. Xong bạn B nói oke hok sao đâu mình iu bạn mà hihihi rồi 2 bạn iu nhau. Đó là cái tóm tắt tào lao mình tự chế thôi Dưới đây mới thiệt nè 2 Năm 10 tuổi, Lăng Giáng Hồng theo mẹ là Thương Trưng Vũ đi làm nhiệm vụ, tình cờ nhặt được một đứa trẻ bị thiểu năng đang sống tại chuồng ngựa. Nàng thương tình mang về nuôi nấng, chữa thương và dạy dỗ. Những tưởng đứa trẻ ấy mãi mãi ngốc nghếch, chỉ là để mình tiêu khiển mà thôi. Cho đến một ngày, đứa ngốc ấy đã trở thành một tiểu cô nương xinh đẹp thông minh, Lăng Giáng Hồng nàng, hình như không còn bình tĩnh được nữa... Cảm nhận Đọc hiện đại mãi cũng ngán nên nay mình lại chuyển qua cổ đại nè, đọc trúng bộ này thấy cũng hấp dẫn = Về nội dung, câu chuyện kể về cuộc đời của Sở Phi, từ một đứa trẻ thiểu năng mồ côi mẹ, bị cha vứt bỏ phải sống lang thang ẩn dật trong chuồng ngựa, được Lăng Giáng Hồng cứu giúp và nhận nuôi. Sau này lớn lên, nàng được chưởng môn Huyền Minh của Quỷ y môn nhận làm đệ tử, truyền dạy Y thuật và trao cho nàng chức Chưởng môn. Trải qua biết bao sóng gió, âm mưu lừa gạt, tình cảm trong sáng giữa nàng và Lăng Giáng Hồng, sẽ đi về đâu ? Sở Phi từ nhỏ đã mang số phận bất hạnh, mẹ nàng trúng kỳ độc Thập Tam, 1 loại độc dược không có thuốc giải, chỉ có thể nằm yên chờ chết. Sinh ra bị ảnh hưởng, nàng cũng mang loại độc y chang như mẹ mình, cộng thêm khó sinh, nàng bị thiểu năng, chỉ có thể ngây ngây ngốc ngốc. Sự xuất hiện của Lăng Giáng Hồng không thể nghi ngờ là một tia sáng chiếu rọi xuống cuộc đời tăm tối của nàng. Người kia ngày đầu gặp mặt không chê nàng bẩn thỉu vì dính thức ăn của chuồng ngựa, không ngại nàng ngây ngốc mà ôm nàng vào lòng. Từ khoảnh khắc đó, trái tim nhỏ bé ngây ngô lần đầu cảm nhận được tình yêu. Câu chuyện như kể về một mối tình thanh mai trúc mã, ngọt ngào và trong sáng. Sở Phi ngốc, nhưng thiên phú cực kỳ cao. Sau khi được Huyền Minh chữa bệnh, nàng trở nên thông minh hơn ai hết. Càng lớn càng xinh đẹp rạng ngời, và cũng là lúc nàng nhận ra mình yêu Lăng Giáng Hồng. Tình yêu xuất phát từ sự ỷ lại vào người kia. Bên nhau từ nhỏ đến lớn, làm gì cũng có nhau, những tưởng là tình cảm tỷ muội, nhưng đến lúc hoàn toàn hãm sâu, đã không thể quay đầu được nữa. Nàng cố chấp, nàng quyết tuyệt, thậm chí không tiếc hy sinh bản thân để giữ lấy Lăng Giáng Hồng. Ích kỷ cũng được, ngu xuẩn cũng tốt, ít ra giữ lại được phần ôn nhu ấm áp chỉ dành riêng cho mình, nàng không tiếc trả giá hết thảy.
Truyện Quỷ Y Thập Tam của tác giả Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt kể về Lăng Giáng Hồng là thiếu cung chủ Minh Phượng cung. Mẫu thân của nàng là một phữ nữ có đảm lược có thủ đoạn, tàn nhẫn cùng lãnh khốcNàng cũng được dạy dỗ giống hệt như thế, học theo lời mẫu thân, không thể tin tưởng bất kì người mười tuổi, nàng vô tình gặp một cô bé ngốc bẩm sinh, bị người ăn hiếp, thế nên đột nhiên nghĩ nuôi một người làm sủng vật cũng không tệ, thế nên đem cô bé kia mà ngờ cô bé như thiểu năng kia, tưởng chừng hoàn toàn vô hại, thế mà trưởng thành lại trở nên thông minh, mà nhan sắc cũng ngày càng nở rộ, trên nên xuất khi mẫu thân Sở Phi sinh nàng thì qua đời, mà nàng cũng bị bệnh ngốc, phụ thân càng không muốn nhận nàng. Mọi người đều gọi nàng là Si nhi, sống tại chuồng ngựa và ăn chung thức ăn với chúng....
Khi ánh dương dần dần ngã về chiều, sắc trời cũng từ từ chuyển sang màu đỏ thắm, bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện một tia sáng hồng chớp nhoáng xẹt sáng xuyên qua những đám mây chiếu thẳng vào một đạo quán vắng đường đi, một đội ngũ áp tiêu chỉnh tề đang lo lắng di chuyển trên ngũ này có khoảng mười bảy, mười tám mặt bọn họ nhiễm đầy phong trần và trên người bọn họ cũng lã chã đầy mồ lẽ hơn một tháng này, đến cả tắm bọn họ cũng chưa họ ngày đêm kiên trì cố gắng hết sức đi trong hơn một tháng người đầu lĩnh xoay người nói với một đám tiêu sư*" Lần này tiêu* không phải nhỏ, mặc dù cũng đã gần đến nơi nhưng đây cũng là thời điểm dễ dàng xảy ra biến cố người hãy tập trung một chút đi đến nơi trước khi mặt trời xuống núi, nhanh tiến hành!" "Dạ!" một đám tiêu sư đáp.*tiêu hàng hóa cần vận chuyển*tiêu sư người vận chuyển hàng hóa Con đường phía trước cổng thành là một con đường mòn nhỏ, chỉ mong không có chuyện gì xảy ra thì tốt cả mọi người đều biết chuyến áp tiêu lần này không giống với những lần là tiêu sư, bọn họ cũng không biết tiêu lần này rốt cuộc là cái gì, chỉ biết địa điểm cần áp tiêu đến mà cũng là quy tắc của việc áp tải tiêu, tiêu sư có ba điều cần phải kiêng nhất là kỵ hỏi trong túi tiêu là vật gì, thứ hai là kỵ cùng chủ nhân của tiêu tiếp xúc, thứ ba là kỵ đòi tiền thưởng trên áp tiêu xem đồ vật chính là chết, hai điều cố kỵ phía sau thì không cần lo lắng, chỉ có điều đầu tiên là nhất định phải kiêng áp tiêu này không phải như mọi người nghĩ đơn giản như vậy, nó có rất nhiều quy này áp tiêu là trên đường bộ, vậy nên cũng có quy tắc của đường không nói đến hàng năm áp tiêu mà định thành quy tắc, nhóm người tiêu sư này đều là hán tử khí huyết dồi cần biết khắc chế được tửu sắc tài vận để tránh xa sự hấp dẫn của những thứ không như mọi người nghĩ, trên đường áp tiêu một người xen vào chuyện của người khác là hành hiệp trượng nghĩa. Nếu như có người ác ôn ăn hiếp nam/nữ, phải làm như không biết, không nghe, không nhìn, không sao trên đường bộ cũng có rất nhiều người cường bạo tâm địa ác khéo, nhất phẩm đại quan của Biện Châu cáo lão hồi hương nhờ tiêu sư bọn họ vận chuyển tài biết rằng, ba năm thanh Tri Phủ, 10 vạn bông tuyết ngân* *Tạm dịch là ba năm làm quan thanh liêm, 10 vạn bông tuyết đều giống nhau, quan lại cũng giống nói làm quan thì ai cũng tham quan Biện Châu này tạo ra là một việc lớn trọng yếu, ý nghĩa lấy tiêu cục lớn nhất Biện Châu, Bạch Thỉ, cưỡi ngựa hay bắn cung đều thông vào bia mà đầu mũi tên trắng bệch, tỏ rõ mũi tên phát ra vô cùng chính xác và mạnh một phương diện khác lý giải, tiêu cục này bảo tiêu* an toàn như thế nào.*bảo tiêu bảo vệ đồ vật Biện Châu vốn là Vân quốc kinh đô, có ngũ đại tiêu trong vận tiêu, tiêu sư đều là những người hảo thủ* bậc hổ tàng long, nhân tài tầng tầng lớp lớp xuất đại tiêu cục này là Bạch Thỉ, Tam Liên, Diệm Chú, Tương Thước, Tỉnh tiếp lấy cổ đại ngũ tên, trong đó Bạch Thỉ là lớn nhân của tiêu cục này họ Sở, gọi là Sở Thiên thần uy mãnh, xa xa nhìn thấy đã sợ hãi, quan trọng hơn là hắn ra tay đủ ác độc.*hảo thủ thân thủ giỏi Lần này tiêu nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, quan trọng là đều là trân bảo khó kiếm lại đi đường bộ nên khó tránh lọt vào tầm mắt của kẻ đầu áp tiêu là Sở Hàn Hiền, con trai độc nhất của tiêu chủ Sở Thiên dù không thừa kế phụ thân một thân khí khái, mẫu thân đoan trang thanh tú, cũng là phong lưu phóng khoáng võ nghệ cao lai, việc trên dưới tiêu cục đều sẽ do hắn xử cái hắn thiếu là kinh nghiệm giang hồ, lần này áp tiêu vừa vặn cho hắn học hỏi sợ ái tử của mình áp tiêu chưa tới nơi mà đã xảy ra chuyện, Sở Thiên Hào cấp cho Sở Hàn Hiền một người tiêu sư có kinh nghiệm giang hồ phong phú trợ này gọi là Mạc Bắc, năm nay đã hơn ba mươi nhà ba người con lớn đều là tiêu sư của Bạch đối với Sở gia trung thành tận tâm, được Sở Thiên Hào tín nhiệm cùng trọng thấy đã sắp vào tới thành, Mạc Bắc đứng ở một bên nhịn không được nói với thiếu chủ trước mặt "Thiếu chủ, sau đó vào thành là có một số chỗ và một số chuyện cần phải nên tránh, ngài có thể phải nhớ rõ một số quy củ." "Nga?" Sở Hàn Hiền một bên không cho là đúng nói "Có quy củ gì? " "Lúc trước đi bằng đường thủy, tiêu sư cũng không thể cách xa thuyền thì tự nhiên cũng không có băn khoăn gì, nhưng lần này đi đường bộ, thiếu chủ cũng nên cẩn thận, có vài loại khách điếm chúng ta không được đi." "Vài loại như thế nào?" Sở Hàn Hiền hưng trí được thông tri là Mạc Bắc kinh nghiệm giang hồ phong phú, lúc trước khi đi phụ thân hắn cũng căn dặn đối với Mạc Bắc lãnh giáo vài phần."Một...là không ở tại điếm mới mở, hai là không ở chổ điếm đã đổi chủ, ba là không ở chổ điếm không được yên tỉnh." Thấy mặt Sở Hàn Hiền lộ vẻ nghi hoặc, Mạc Bắc kiên nhẫn giải thích "Điếm mới mở chúng ta không biết nội tình, đến ở cũng chỉ có nguy đã đổi chủ cũng vậy, hai loại này là dễ dàng xảy ra sự cố nhất! Loại thứ ba là điếm không được yên tỉnh, dù sao tửu sắc dễ dàng làm hỏng việc vì có rất nhiều khách điếm đều là thanh lâu hợp mở, cũng dễ dàng gặp địch nhân mai phục." "Mạc đại ca nói rất phải." Sở Hàn Hiền trong lòng bội điều này đều là do kinh nghiệm hành tẩu giang hồ nhiều năm, bảo tiêu hộ tiêu mà có trách Sở Thiên Hào nhường Mạc Bắc đi áp tiêu cùng với mình."Vậy nếu lữ quán đã hiểu biết rồi thì không cần lo lắng có phải không?" "Cũng không hẳn vậy, tóm lại trước khi vào điếm phải chú ý ba người khác người không, khác gió và có món ngon tuyệt vời." Mạc Bắc quay lại thúc dục mọi người đi nhanh rồi qua sang thiếu chủ nhà mình giải thích." Cái gọi là khác người chính là trong đi có người khả nghi, khác gió chính là điểm khả nghi của khách điếm, món ngon tuyệt vời chính là điểm khả nghi của món ăn ở dưới có, cho dù nằm ngủ cũng không được để vũ khí rời khỏi ta một đường đến đây đều xa lạ hết cho nên thỉnh thiếu chủ chú ý một chút." "Mạc đại ca quả là người có kiến thức rộng rãi, lần áp tiêu này ta cũng đi theo Mạc đại ca học được nhiều thứ." Sở Hàn Hiền ôm quyền nói."Nào có, thiếu chủ trời sinh thông minh, võ nghệ cao cường, lại khiêm tốn cẩn thận, tương lai có thể làm nên chính là kinh nghiệm mà ta có thể dạy rất ít." Mạc Bắc cuống quít ôm quyền nói."Ha ha, cái này còn do Mạc đại ca sau này có chịu tiếp tục làm việc cho Sở gia ta hay không." Sở Hàn Hiền mỉm cũng sắp chưởng quản cả Bạch Thỉ tiêu cục, cũng là lúc mời lòng người, mà Mạc Bắc này tất nhiên là trợ thủ đắt gần cửa thành, xa xa nghe được một trận đánh nhau, cũng thấy được mấy bộ mặt héo rút thôn dã thô bỉ, mặt lộ vẻ hèn sắc đuổi theo một nữ nhân đơn độ yếu Hàn Hiền là người đọc sách thánh hiền, há có thể chịu được loại chuyện thường xảy ra này, vén lên tay áo định xông về phía trước thì bị Mạc Bắc một phen giữ lại."Thiếu chủ, chuyến áp tiêu này của chúng ta không thể xảy ra sai lầm! Nơi đây gần cửa thành, cô nương kia chạy vài bước nữa liền vào được thành sẽ có quan lại thủ thành, không có việc gì rồi." "Mạc đại ca..." Sở Hàn Hiền còn muốn phản bác lại, bị con mắt của Mạc Bắc bảo ngưng trọng đường này Mạc Bắc nói qua không biết bao nhiêu lần không thể xen vào việc của người khác, nhất là loại chuyện ở trước lần áp tiêu này bị lỡ, bọn hắn ai cũng gánh vác không là...!Sở Hàn Hiền nhìn chằm chằm nữ tử đang chạy trốn mất dạng kia có chút không đành lòng chỉ mong nữ tử này mau mau chạy nhanh nữa, tiếp tục kiên trì một chút vào bên trong người định không bằng trời kia dưới chân lảo đảo, té ngã trên mặt đất, phía sau là mấy cái đại hán đáng khinh, bắt được nàng kia liền lôi chân tha đi tuyệt không thương hương tiếc ngọc...!Nàng kia gian nan ngẩn đầu vừa vặn cùng Sở Hàn Hiền đối Hàn Hiền thở cứng lại, hắn từ trước đến giờ chưa thấy qua nữ tử nào đẹp đến rằng hiện tại còn thân chật vật, hơn nữa khóc đến khuôn mặt hoa lê đái vũ, nhưng da thịt tinh tế tỉ mỉ bóng mặt gầy nhỏ, mi mục* như vẽ, quả thực là xuân hoa, nhất là hai tròng mắt rưng rưng, chỉ cần liếc mắt một cái, tim liền thình thịch nhảy dựng lên.*mi mục lông mày, mắt Sở Hàn Hiền nhịn không được nữa, một cái thả người nhảy đi ra Bắc ở một bên sửng sốt không nghĩ ra biến cố tay trống rỗng, không giữ được thiếu chủ của mình, thầm nghĩ không tốt! Có thể hắn nhiều năm áp tải, kinh nghiệm phong phú, tự biết chỗ loạn không nên sợ đầu căn dặn mọi người "Không thể hành động thiếu suy nghĩ, không thể rời tiêu vật nữa bước!" Mọi người tuân mệnh, rút ba thước Cương Đao ra khỏi vỏ đề phòng, nhìn chằm chằm đám người Bắc trong lòng thầm cầu nguyện, Sở Hàn Hiền là gặp phải ác nhân bình thường, mau giải quyết được mới an nghệ của Sở Hàn Hiền là do Sở Thiên Hào truyền lại, mấy chiêu lên xuống liền đem đám cường đạo có tâm ý gây rối nữ tử kia tháo thấp giọng giải thích ý đồ đến và thân phận của đó hỏi tình huống của nữ tử kia, mới biết nàng tên Lưu Thụ thân nàng mất từ đi theo ông nội mà sống. Hiện tại ông nội bị kẻ ác dùng đòn hiểm đánh chết nên lưu lạc đầu đường xó chợ không nhà để Hàn Hiền nhíu bây giờ đem Lưu Thụ Doanh bỏ lại, chỉ sợ đám ác bá kia sẽ quay trở lại, cho nên dẫn nàng đi gặp Mạc Bắc."Mạc đại ca, Lưu cô nương không nhà để đem nàng bỏ lại chỉ sợ sống không đúng, không bằng mang theo ta đã tới cửa thành, giao hàng hóa sẽ không có việc gì." "Thiếu chủ...!như vậy không tốt đâu!" Mạc Bắc kéo Sở Hàn Hiền qua một bên nói "Nữ tử này nghiêng nước nghiêng thành, xinh đẹp không giống người trên thế gian, nhất định không phải người thường sinh nói của nàng sơ hở chồng chất càng không thể môn đi ra bên ngoài là phải cực kỳ cẩn thận, chúng ta không rõ nàng có ý đồ gì." "Mạc đại ca, ngươi đối với con người phòng bị quá tử này tay trói gà không chặt, hơn nữa ta đã thử nàng rồi, nàng không có một chút võ ta thân là nam nhi nên trừ bạo giúp kể yếu, không thể nhìn một nữ tử yếu đuối như nàng lưu lạc đầu đường mà bỏ mặc." Sở Hàn Hiền cảm thấy Mạc Bắc chuyện bé xé ra Bắc thấy dung mạo, thần sắc của nữ tử này cũng không giống người không thuận theo ý của thiếu chủ, chỉ sợ bọn họ phải ở bên ngoài cửa thành mà trì hoãn, đành phải nói "Tốt lắm, mọi người nhanh đi! Chúng ta nắm chắc thời gian vào thành, không cần tìm nơi nghỉ nhanh suốt đêm đem hàng hóa giao cho ông chủ rồi tính tiếp." Sở Hàn Hiền biết đây là nhượng bộ lớn nhất của Mạc Bắc, quay người sang đối với Lưu Thụ Doanh nói "Lưu cô nương, thật sự có lỗi! Bởi vì chúng ta có chuyện quan trọng nên làm phiền ngươi phải mệt mỏi đi theo chúng xong việc, chúng ta lại mang ngươi đi nghỉ ngơi được không?" "Sở công tử đối với ta có ân cứu mạng, ta làm sao lại chọn tam lấy tứ, đa tạ Sở công tử còn không kịp không chê, gọi ta Thụ Doanh liền hảo."Lưu Thụ Doanh âm thanh dịu dàng êm tai, so với ba tháng trước kia còn thoải mái hơn, làm cho một đám hán tử xung quanh không tự giác đỏ mặt."Cũng tốt! Thụ Doanh không cần gọi ta công tên ta Hàn Hiền là được." Sở Hàn Hiền quay đầu lại nhìn thoáng qua Mạc Bắc đã không kiên nhẫn nói "Nhanh chóng lên đường." Mạc Bắc một đường đều quan sát Lưu Thụ như thế nào cũng cảm thấy không bình cử chỉ tao nhã, cách nói năng lưu loát, giơ tay nhấc chân đều toát ra một cổ khí hồn nhiên, thiên thành quý nữa lấy tướng mạo của nàng, tuyệt đối xứng với bốn chữ "quốc sắc thiên hương." Không đến một chút, Sở Hàn Hiền đối với vị này bắt đầu ái mộ, bắt đầu hối hận vì đã lưu lại một nữ tử không rõ lai lịch.......................................................Mại dô mại do ~~~ ╮╯3╰╭╮╯3╰╭ P/S Ta chỉ là kẻ tạc ngang.
Giới thiệu truyện Quỷ Y Thập Tam Truyện Quỷ Y Thập Tam của tác giả Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt kể về Lăng Giáng Hồng là thiếu cung chủ Minh Phượng cung. Mẫu thân của nàng là một phữ nữ có đảm lược có thủ đoạn, tàn nhẫn cùng lãnh khốc Nàng cũng được dạy dỗ giống hệt như thế, học theo lời mẫu thân, không thể tin tưởng bất kì người nào. Năm mười tuổi, nàng vô tình gặp một cô bé ngốc bẩm sinh, bị người ăn hiếp, thế nên đột nhiên nghĩ nuôi một người làm sủng vật cũng không tệ, thế nên đem cô bé kia về. Ai mà ngờ cô bé như thiểu năng kia, tưởng chừng hoàn toàn vô hại, thế mà trưởng thành lại trở nên thông minh, mà nhan sắc cũng ngày càng nở rộ, trên nên xuất sắc. Sau khi mẫu thân Sở Phi sinh nàng thì qua đời, mà nàng cũng bị bệnh ngốc, phụ thân càng không muốn nhận nàng. Mọi người đều gọi nàng là Si nhi, sống tại chuồng ngựa và ăn chung thức ăn với chúng....
quỷ y thập tam